Số hóa bởi Trung tâm Học liệu – Đại học Thái Nguyên http:www.lrc-tnu.edu.vn 45 KẾT LUẬN CHƯƠNG 1 Từ những lý luận trên chúng tôi rút ra một số kết luận sau: Kỹ năng sống và vấn đề giáo dục kỹ năng sống cho con ngƣời đã xuất hiện
Con Riêng Chỉ Muốn Học Tập. 10,000. Đọc Truyện (16) 7.16 /10 trên tổng số 62 lượt đánh giá. Thông Tin. Giới Thiệu. D.S Chương. Tác Giả: Gừng Càng Già Càng Cay.
a. Những phẩm chất đạo đức cao quý làm cho chủ nghĩa cộng sản trở thành một sức mạnh vô địch. b. Vũ khí, đạn dược hiện đại làm cho chủ nghĩa cộng sản trở thành một sức mạnh vô địch. c. Khoa học, kỹ thuật tiên tiến làm cho chủ nghĩa cộng sản trở thành một
Chương 3: 3: Cứu Người. Chương trước Chương tiếp. Làm xong công tác xây dựng tâm lý, nhân lúc còn đang nhiệt huyết với việc học, Công Nam tranh thủ ăn cơm xong lại vào phòng lấy tập sách ra. Theo như nhiệm vụ thì cậu phải ôn lại kiến thức đã hỏng, nếu vậy cậu phải
Chương 1: Lựa chọn. Quản Lý. Chương Tiếp ». Thiến niên gầy gò bị người phía sau đẩy một cái, bước chân lảo đảo đi về phía trước vài bước, chợt một cơn gió lạnh quét qua, cái lạnh thấu xương mang theo nước mưa hất vào người thiếu niên, khiến cậu vốn đang mơ
Triết học Mác – Lênin có rất nhiều vấn đề được nghiên cứu liên quan trực tiếp đến đời sống con người, đến tự nhiên, xã hội như vật chất, ý thức, mối quan hệ biện chứng, chủ nghĩa duy vật, chủ nghĩa duy tâm…
Cùng lúc đó, mẹ của Kao giới thiệu Non (AJ Chayapol Jutamas), con trai ông chủ của bà, là một học sinh muốn Kao dạy kèm. Sự xuất hiện của Non và cử chỉ quan tâm mà cậu dành cho Kao khiến Pete tức giận và ghen tuông.
6AYdxLG. Thiếu niên gầy gò bị người phía sau đẩy một cái, bước chân lảo đảo đi về phía trước vài bước, chợt một cơn gió lạnh quét qua, cái lạnh thấu xương mang theo nước mưa hất vào người thiếu niên, khiến cậu vốn đang mơ màng choáng váng lập tức tỉnh táo hơn rất nhiều. Bây giờ cậu, tay cầm một chiếc dù to đứng lặng trước một căn nhà cấp bốn tồi tàn, căn nhà này vô cùng quen thuộc, đây là nơi mà cậu đã sinh hoạt suốt mười bốn năm, nhưng mà, không phải nó đã bị phá bỏ xây nhà máy rồi sao? Dường như để chứng thực mình không bị ảo giác, thiếu niên lại nghiêng đầu nhìn xung quanh, cũng giống như căn nhà trước mắt, các hộ gia đình xung quanh đều ở loại nhà cấp bốn hoặc hai tầng nhỏ hẹp, xập xệ, bảng hiệu cũ kỹ bị nước mưa thấm rỉ sét theo năm tháng. Đây là một dãy xóm cho dân cư sinh sống, hoàn toàn không phải là những ụ rác thải công nghiệp, cũng không phải là xưởng sản xuất khói bụi đầy trời… Vậy cậu…là thế nào? Đứng lặng một lúc lâu nhìn chằm chăm căn nhà quen thuộc trước mắt, cậu, rất muốn vào bên trong xem thử, biết đâu vẫn có thể nhìn thấy người mà cậu đã cách biệt suốt mười mấy năm, cho dù chỉ là mơ, nhưng biết đâu ông trời đang cho cậu cơ hội cuối cùng để từ biệt người thân. Nghĩ như vậy, chân của cậu không cần người điều khiển đã bước một bước nhỏ về phía trước, tuy nhiên chưa kịp bước bước thứ hai thì bên tai đã vang lên một giọng nói không kiên nhẫn - Cậu Nam à cậu nhanh lên đi, trời mưa lớn như vậy còn không mau lên xe để tôi chở về gặp ông bà chủ, đứng đó mè nheo làm gì? Nói xong câu này, người nọ lại lẩm bẩm trong miệng “hừ, còn ở đó giả bộ đáng thương, cái đồ hám tiền không biết xấu hổ”. Công Nam giật mình, cậu quay qua nhìn người vừa nói chuyện, sống trong hoàn cảnh tối tăm không phân rõ ngày đêm đã lâu, bây giờ ký ức trong đầu cậu đã trở nên mơ hồ, người trước mặt khá quen, nhưng trong thời gian ngắn cậu lại không nhớ ra được là ai. Người kia thấy cậu đứng im nhìn mình chằm chằm thì càng bực bội hơn, anh ta nói - Ông chủ bà chủ đang chờ cậu ở nhà, cậu còn lề mề đứng đây để hai người họ chờ không khéo không vui sẽ không nhận cậu đấy, biết điều một chút đi. Nói xong, anh ta giật lấy ba lô trên tay cậu, mở cửa quăng vào ghế sau. Thật ra với thân phận tài xế riêng như anh ta không dám cư xử với người khác như thế, cho dù người đó có là người bình thường hay người quen của chủ nhà, anh ta cũng nói năng lịch sự đúng mực, bây giờ anh ta đối xử với một cậu bé như vậy hoàn toàn bởi vì cậu là loại người mà anh ta cực kỳ ghét, con riêng!1 Hơn nữa đứa con riêng này không phải do ông chủ nuôi vợ bé ở ngoài, anh ta nghe bà vú giúp việc nói là do ông chủ bị người ta chuốc say rồi làm bậy, hơn tháng sau mụ đàn bà kia còn tới nhà quậy, cũng may mẹ của bà chủ ra mặt quăng cho mụ ta số tiền lớn kêu mụ ta phá bỏ, mụ ta thấy số tiền hậu hĩnh nên mới chịu đi, vài ngày sau gọi tới báo đã phá rồi, sau đó lại đòi thêm một mớ tiền nữa để bồi bổ sức khỏe, mẹ vợ của ông chủ lại chuyển cho mụ ta mấy chục triệu. Chuyện này cũng không bị người ngoài biết, vậy mà mấy ngày trước mẹ của mụ ta lại tới nhà la lối om xòm đòi trả con cho ông chủ, mà xui ở chỗ là cha mẹ của ông chủ cũng đang có mặt ở đó, ông cụ bị chọc tức suýt nữa lên cơn đau tim nhập viện. Biết mình có đứa con rơi ở ngoài lại thêm cha già tức giận, cực chẳng đã ông chủ mới năn nỉ bà chủ đón đứa con riêng này về. Mà anh ta bị sai tới đây rước đứa con riêng này vốn đã bức bội không chịu được, vậy mà lúc tới lại bị mẹ của mụ đàn bà kia chửi xối xả một trận, mà cậu bé này thì vội vàng thu gom đồ đạc, làm như gấp gáp muốn đi nhận cha mẹ vậy. Theo như anh ta thấy, dù bà già kia có khắc nghiệt hung hăng tới đâu thì cũng đã nuôi cậu bé này mười mấy năm, vậy mà đi cũng không thèm chào một cái, vừa nhìn đã biết là loại người tham lam vô ơn Bây giờ thấy cậu thất thần nhìn căn nhà cũ, anh ta càng thêm khinh thường, diễn cho ai coi chứ. Quăng ba lô vào ghế xong, thấy cậu vẫn đứng như trời trồng, tài xế mất hết kiên nhẫn đi tới cầm cánh tay cậu kéo vào Thiếu niên bị kéo tới cửa xe mới hoàn hồn, vội giũ tay tài xế ra hoang mang hỏi - Đi đâu? Tài xế tức trợn trắng mắt, mất bình tĩnh nói lớn - Giả ngu hả? Bớt giả đò đi, lên xe Thiếu niên mím chặt môi tay chống vào khung xe không chịu ngồi vào, tài xế cũng sắp không chịu đựng nổi, nhưng lại không thể đánh người, vì vậy hạ giọng khuyên - Nãy giờ cũng mất nhiều thời gian lắm rồi, không phải cậu muốn nhận cha mẹ sao? Để họ đợi lâu sẽ tức giận đấy. Nhận cha mẹ? Nhận cha mẹ! Cậu hốt hoảng lui ra phía sau, hai mắt chợt đỏ lên hoang mang nhìn xung quanh, sau đó lại nhìn căn nhà cũ kia, cuối cùng giơ tay sờ lên người mình, thật lâu sau cũng không tỉnh táo lại được. Tài xế thấy cậu lại nổi cơn điên, định đi tới kéo tay cậu thì đột nhiên cậu bé lui nhanh ra phía sau, sau đó quay đầu chạy một mạch về phía căn nhà cũ kia, đập cửa liên tục. Tiếng đập cửa dồn dập cũng không làm ai kéo ra xem, bây giờ trời đang mưa rất to, lại còn là lúc chiều tối, tất cả mọi người đều ở trong nhà ăn cơm xem ti vi, không chú ý tới chuyện xảy ra ở bên ngoài. Cậu bé lại tiếp tục đập cửa, miệng cũng bắt đầu la to - Ngoại, ngoại ơi, mở cửa cho con đi mà. La to một lúc, nước mắt của cậu chảy xuống, cuối cùng, tiếng la to trở thành tiếng gào khóc. Bà Hoa ở trong nhà cũng nghe thấy tiếng đập cửa, nhưng không ra mở, nếu đã muốn đi rồi, bà cũng không níu kéo làm chi, huống hồ thằng bé cũng chẳng lưu luyến gì bà. Thế nhưng một lúc sau bà nghe thấy tiếng khóc thảm thiết ở bên ngoài, bà không ngồi yên nổi nữa đứng dậy ra mở cửa, vừa mở cửa bà thấy cháu mình quỳ ở trước cửa, khóc đến mặt mũi tèm nhem. Bà Hoa lo lắng kéo Nam đứng dậy, nhìn từ trên xuống dưới thấy không bị gì mới yên tâm, sau đó tức tối mắng chửi - Mày quay lại làm gì, cút về nhà cha mày đi. Công Nam nhìn bà Hoa một hồi đột nhiên bước tới ôm chặt bà Hoa, bắt đầu khóc to hơn, cậu nói - Con không đi, con không nhận cha con không có cha, con chỉ có ngoại, ngoại đừng đuổi con. Bà Hoa nghe cậu nói vậy thì đứng chết trân, bà không ngờ đứa cháu ngỗ nghịch của mình lại có lúc xin bà đừng đuổi nó đi, nói thật làm sao bà nỡ đuổi cháu mình đi, chỉ là... Bà đẩy cậu ra, nói lớn - Ở đây ai nuôi mày, cha mày giàu mới nuôi nổi mày, tao nuôi không nổi, mày đi đi. . Truyện NgượcNói xong, bà quay đầu vào nhà thì Công Nam lập tức ôm lấy tay bà không buông, đúng lúc này tài xế đi tới, bực bội hỏi - Diễn xong chưa, tôi hết kiên nhẫn với hai bà cháu bà rồi đấy, có đi hay không thì bảo? Công Nam nhìn ngoại mình, thấy mặt bà kiên quyết muốn cậu đi, trong lòng vô cùng hụt hẫng, tuy biết bà không cố ý, nhưng những lời vừa rồi giống như một con dao sắc nhọn đâm thẳng vào tim cậu làm tim cậu không ngừng rỉ máu. Dù vậy, cậu cũng sẽ không chọn lựa con đường sai lầm kia, cậu lau nước mắt đi, nhìn tài xế, nghiêm túc nói - Tôi không đi nữa, tôi cũng không nhận cha, anh về nói với chú và dì là tôi sẽ không đến làm phiền họ, bảo họ yên tâm. Tài xế nghe xong hừ một tiếng quay đầu đi về phía chiếc xe, mở cửa lấy ba lô của cậu ra, đi tới chỗ cậu rồi quăng cho cậu, sau đó trở về xe lái đi. Công Nam ôm ba lô, lo lắng nhìn ngoại mình, mím môi không nói lời nào, ngoài trời mưa vẫn rất to, dù nhà có mái hiên nhưng gió thổi hất mưa vào vẫn khiến cậu lạnh run. Bà Hoa đứng nghiêm mặt một hồi thì bước vào nhà, bà không quay đầu lại, chỉ vừa đi vừa nói - Vô nhà đi. Công Nam thở ra, nếu thật sự bà không cho cậu vào nhà, cậu cũng không biết mình nên đi đâu, cậu nhìn bóng lưng của bà Hoa, trong lòng không biết là cảm giác gì, chỉ lẳng lặng theo bà vào nhà.
Thân là con riêng xấu hổ, người người đều nghĩ cậu sẽ đi theo con đường đấu đá tranh giành tài sản, tranh giành tình yêu với con vợ lớn. Thế nhưng sống lại một đời, Lê Công Nam chỉ muốn học tập tiến tới, muốn dùng tri thức thay đổi số phận, tài sản tự mình tạo ra, tình yêu...ừm...vị kia cha mẹ mất sớm, tính tình lạnh lùng âm trầm, người muốn tiếp cận chỉ sợ phải mua thêm mười cái mạng... Tuy nhiên người đời lại không biết rằng anh đã dùng hết tất cả sự dịu dàng của mình cho cậu... Hệ thống Tôi chỉ là người qua đường mua nước tương, đừng phỏng vấn tôi Tag Đam mỹ, trọng sinh, vườn trường, chủ thụ, hệ thống, học bá, hào môn thế giaTruyện này do Gừng càng già càng cay cho phép NovelToon đăng tải, nội dung chỉ là quan điểm của bản thân tác giả, không thể hiện lập trường của NovelToon
Thể loại Đam mỹ, trọng sinh, vườn trường, chủ thụ, hệ thống, học bá, hào môn thế giaGiới thiệuKhông thể chọn lựa cha mẹ của mình, không thể quyết định xuất thân, nơi mình sinh là một đứa con ngoài giá thú, thân phận xấu hổ, bị người chế nhạo, khinh giành tình cảm, tranh giành tài sản, đấu đá lẫn nhau,….chẳng phải là kịch bản thường thấy của những gia đình giàu có đó sao?Nhưng Lê Công Nam đời này chỉ muốn sống cho chính mình, làm điều mình muốn, chỉ dấn thân vào học tập, thay đổi số phận của mình,Một người cha mẹ mất sớm, tính tình lạnh lùng âm trầm, người muốn tiếp cận chỉ sợ phải mua thêm mười cái mạng... Tuy nhiên người đời lại không biết rằng anh đã dùng hết tất cả sự dịu dàng của mình cho cậu...Hệ thống Tôi chỉ là người qua đường mua nước tương, đừng phỏng vấn tôi
Hai tuần sau tới kỳ thi tháng lần thứ hai, không phụ sự kỳ vọng của mọi người, Công Nam tiếp tục tròn mười điểm ba môn toán, lý, hóa. Ba môn sinh, sử, địa đều trên tám điểm, lần này môn ngữ văn và môn tiếng anh tiến bộ vượt bậc, cả hai đều trên trung bình, giúp Công Nam ngồi yên ổn tốp ba cả lớp, đứng hạng tám toàn khối và hạng mười chín toàn trường, hoàn thành xuất sắc nhiệm vụ bỏ túi 3500 điểm học giờ cậu đã có tổng cộng 8700 điểm học tập, chỉ cần thi ổn kỳ thi cuối kỳ nữa thôi là cậu đủ để thăng cấp môn toán lên cấp ba hiện tại cậu cũng đã bắt đầu tiếp xúc với môn đại số hiện đại của khoa toán học đại học, nhưng có một số chỗ cậu vẫn chưa hiểu, cậu đã từng mang chỗ mình chưa hiểu đi hỏi thầy Nghiêm, thầy nghe xong vô cùng ngạc nhiên nhìn chằm chằm cậu một hồi lâu, sau đó cũng giải đáp thắc mắc cho cậu, nhưng lại nói với cậu rằng\- Thầy rất mừng vì trình độ môn toán của em đã vượt xa kiến thức phổ thông\, như thế rất tốt để tham gia IMO\, nhưng thi học sinh giỏi thì phải hạn chế dùng kiến thức đại học\, cho dù muốn thi học sinh giỏi trình độ phải từ năm hai năm ba trở lên\, ban tổ chức vẫn khuyến khích học sinh dùng kiến thức phổ thông để giải đề\. Nếu bây giờ em quen cách giải toán đại học rồi\, đến khi thi bất cẩn sử dụng có thể sẽ bị trừ điểm đấy\.Công Nam nghe xong gật đầu bảo đảm\- Thầy yên tâm em sẽ cẩn thận\, nếu gặp đề bài nhất định phải dùng toán đại học để giải\, em cũng sẽ biến tấu cho phù hợp với tiêu chí cuộc thi\.Thầy Nghiêm gật đầu, sau đó nhớ ra một chuyện hỏi cậu\- Thầy Nông chủ nhiệm lớp 10\-1 muốn em chuyển vào học\, em nghĩ thế nào?Công Nam nghe thế lập tức sửng sốt, cậu không ngờ còn có chuyện như vậy, chắc chỉ mới quyết định đây thôi.\- Em…Còn chưa kịp nói thì một bóng người mập mạp lướt vào văn phòng nhanh như một con gió, người nọ chính là thầy Hưng, ông ấy tức giận chỉ vào thầy Nghiêm mắng\- Ông già\, ông cướp học sinh của tôi thi học sinh giỏi môn của ông cũng thôi đi\, bây giờ định hùa theo ông Nông lôi kéo thằng bé sang lớp ông ta học nữa hả\, bạn bè gì kỳ vậy?Đầu của thầy Nghiêm lại bắt đầu đau, thầy ấy giơ tay bảo thầy Hưng dừng lại, nói\- Ông bình tĩnh chút đi\, chuyện này tôi không hỏi thì thầy Nông cũng sẽ gọi điện hỏi thằng bé thôi\, tôi chỉ giúp ông dò la ý của thằng bé trước\, nói tới cùng chuyện này cũng phải do em Nam tự quyết định mà\.Thầy Hưng hừ một tiếng không thèm nói chuyện với thầy Nghiêm nữa, ông ấy quay sang hỏi Công Nam\- Em cũng nghe rồi đấy\, tuy thật sự thầy không muốn em chuyển lớp\, nhưng học ở lớp 10\-1 tốt hơn lớp bình thường rất nhiều\, thầy cô cũng dạy theo một giáo trình cao cấp hơn\, sau này sẽ rất có lợi cho em\.Thầy Nghiêm nghe ông ấy nói vậy ngạc nhiên hỏi \- Tôi cứ tưởng ông sẽ nhất quyết giữ Nam lại chứ?Thầy Hưng liếc ông ấy một cái, nói\- Tôi là loại thầy giáo ích kỷ không biết nghĩ cho học sinh như vậy sao? Người làm thầy nên cho học sinh chọn con đường có lợi nhất đối với bản thân\.Thầy Nghiêm bật cười\- Bao nhiêu năm vẫn vậy\, khẩu thị tâm phi\.\- Hồi đấy ông học môn ngữ văn ra sao vậy\, thành ngữ này dùng như thế sao\, thảo nào điểm môn văn của Nam thấp đến vậy\, chắc chắn là bị ông ảnh hưởng\!Thầy Nghiêm bị mấy câu nói không lý lẽ của thầy Nghiêm làm nghẹn họng, tuy biết ông ấy không có ý xấu nhưng cái miệng của ông ấy như vậy cũng khiến người đối diện tức đến mức muốn đánh người này Công Nam nghe tin tức mọi người muốn mình chuyển lớp xong lập tức lâm vào trầm tư, nói thật bản thân cậu cảm thấy học ở đâu không quan trọng, quan trọng là thái độ học tập của mình có tốt hay không thôi, bây giờ đã gần cuối học kỳ một, có chuyển lớp hay không cũng không khác nhau lắm, hơn nữa tuy thầy Hưng nói là nói thế, nhưng cậu biết trong lòng thầy ấy không muốn cậu đi, như vậy cậu không đi cũng thế, dưới ánh mắt chăm chú của hai thầy giáo, cậu cười lễ phép nói\- Em cảm thấy không cần thiết chuyển lớp vào lúc này\, tuy nói giáo trình dạy rất quan trọng\, nhưng em càng thích học chung với các bạn lớp 10\-9 hơn\, bầu không khí thoải mái học hành mới tiến bộ được ạ\.Thầy Hưng nghe xong vô cùng hài lòng liên tục khen cậu ngoan ngoãn hiểu chuyện, sau đó ở lại trò chuyện vui vẻ một hồi rồi mang khuôn mặt cười tươi xách cặp táp ra Nghiêm cũng cảm thấy vui thay bạn mình, có Công Nam trong lớp thầy Hưng làm chủ nhiệm, thành tích thi đua năm nay của ông ấy sẽ tăng lên rất cao, ông ấy vẫn luôn muốn thắng chủ nhiệm lớp 10-1 kia Nghiêm nhìn Công Nam với ánh mắt vô cùng hài lòng, nhưng vẫn phải nói rõ cho cậu biết.\- Tuy năm nay em có thể ở lại lớp 10\-9 học\, nhưng năm sau em bắt buộc phải vào học trong lớp 11\-1 đấy\, em hiểu chứ\!Công Nam gật đầu.\- Em hiểu rõ thưa thầy\.Thầy Nghiêm nghe xong gật đầu, sau đó cũng không giữ cậu lại nữa, đưa cho cậu một xấp đề thi bảo cậu về nhà làm. Công Nam vừa ôm cặp ra bãi giữ xe đạp xe về nhà thì đụng phải Minh Đăng, từ sau lần gặp gỡ ở trường Thông Khánh Tổ cậu cũng không gặp lại cậu ấy, nghe nói thật sự đã chuyển vào Quang Huy học, tuy chuyển trường giữa chừng không được vào trong lớp 10-1 học, nhưng học ở lớp 10-2 coi như cũng ổn thấy cậu, Minh Đăng lập tức hớn hở chạy tới trước mặt cậu.\- Cuối cùng cũng gặp được cậu rồi\, hai tuần nay vì để theo kịp cơ cấu dạy học của trường Quang Huy\, tôi không có thời gian để gặp cậu\, hơn nữa lúc đầu tôi cứ tưởng cậu học lớp 10\-1 hay chí ít cũng học lớp 10\-2\, thật không ngờ lớp của cậu lại nằm tuốt cuối dãy\, cậu học giỏi môn hóa thế kia mà\, sao lại bị cho vào lớp 10\-9 học vậy?Mấy ngày nay cậu ấy luôn thắc mắc chuyện này, cậu ấy hỏi bạn cùng lớp thì mọi người đều không rõ lắm, chỉ nói điểm đầu vào của cậu không cao nên bị xếp vào lớp cuối khối. Khi mới nghe Minh Đăng có hơi không tin, dù có thấp thì với thành tích môn hóa cậu cũng phải được châm chước vào lớp cao chứ, chẳng lẽ điểm đầu vào của những môn còn lại thật sự thấp đến mức người ta không nỡ nhìn?Nhưng kỳ thi tháng vừa rồi lại phủ định suy đoán kia của cậu ấy, ba môn tự nhiên đều tròn mười điểm, các môn xã hội cũng không thấp, một học sinh nằm trong top mười của khối lại bị đẩy xuống lớp học dở nhất khối chỉ có thể là vì bị ghét mà không ngờ trường Quang Huy cũng có tệ nạn xấu xa như vậy, Công Nam thật tội nghiệp, vậy mà cậu còn an ủi cậu ấy nữa chứ!Công Nam nhìn cậu nhóc cứ nói luyên thuyên trước mặt không biết nói gì cho phải, chỉ có thể dựa vào câu trả lời hàm hồ lúc trước đáp\- Là do điểm đầu vào của tôi không tốt\.Minh Đăng lập tức phản bác\- Cậu nói dối\, điểm thi tháng vừa rồi của cậu rất cao kia mà\.Mí mắt của Công Nam giật giật, học sinh giỏi quả thật rất khó lừa gạt, suy nghĩ một lúc cậu lại nói\- Là lúc thi tuyển sinh tôi bị bệnh\, phát huy không tốt\, thật ra học ở đâu cũng không sao cả\.Lúc này Minh Đăng mới hiểu ra vấn đề, sau đó cậu ấy lại nói\- Vậy cậu phải cố lên\, năm sau chúng ta cùng vào lớp 11\-1 học\, sau đó cùng tham gia học sinh giỏi môn hóa\.Nghe tới đây mí mắt của Công Nam càng giật mạnh hơn, sau cùng cậu quyết định không nói cho cậu ấy biết mình sẽ không thi học sinh giỏi môn hóa, nếu không tới chiều mình cũng không được về nhà.
Trường Quân vừa bước vào, tất cả mọi người đều im lặng, anh cất bước đi tới bên cạnh bà Liên và Công Nam gật đầu với hai người một cái, sau đó quay sang ba mẹ con nhà kia, lạnh lùng nói\- Dám làm phải dám chịu\, dì Hồng\, cháu từ nhỏ đã được ông nội Lâm trông chừng tới lớn\, cháu chưa từng nghe ông nội Lâm dạy con cháu mình đi vu khống người khác\, cũng chưa từng nghe ông ấy dạy con cháu hèn nhát trốn tránh sai lầm\, vậy dì cho cháu hỏi thái độ hôm nay của Tín là thế nào?Bà Hồng giận run người, người có não đều sẽ nghe ra anh đang châm chọc bà ta không biết dạy con, thật không ngờ ngay cả Trường Quân cũng đứng về phe thằng con riêng kia, rốt cuộc nó đã cho cả nhà kia uống thuốc lú gì rồi?Chỉ là bây giờ không thể trở mặt, địa vị của Trường Quân trên thương trường rất cao, nếu đắc tội anh thì gia đình bà ta mất nhiều hơn được, vì thế bà ta xuống nước cười nói\- Xin lỗi tại đây là được rồi\, nếu Nam không chịu dì kêu thằng Tín xin lỗi đến khi nào Nam tha thứ thì thôi\, công khai rồi thì sau này thằng bé làm sao còn mặt mũi đi học nữa\.Trường Quân không mảy may dao động, anh nói thẳng\- Vậy khi cậu ta đi nói xấu Nam sao không nghĩ tới mặt mũi của thằng bé\, công khai vu khống thì công khai nhận lỗi\, có gì sai sao?Không đợi bà ta tiếp tục kỳ kèo, anh ra tối hậu thư.\- Nếu từ đây đến ngày mai cậu Tín không công khai xin lỗi Nam trước toàn trường\, việc hợp tác đầu tư nhận thầu lô đất kia cũng không cần nhắc tới nữa\.Sau này chắc chắn chú Mạnh sẽ giao lại công ty Gia Nghiệp cho mấy đứa nhỏ quản lý\, làm sao cháu có thể yên tâm hợp tác với người chỉ biết trốn tránh trách nhiệm được chứ? Hơn nữa Quang Huy là một trường học nổi tiếng cả nước\, đôi khi phải giết gà dọa khỉ để tránh lặp lại tình trạng này lần thứ hai\.Câu sau anh nói với hiệu trưởng, anh là nhà đầu tư lớn nhất của ngôi trường này, trong địa bàn của anh dám ức hiếp người của anh, đúng là chán sống rồi!Hiệu trưởng lập tức tỏ rõ thái độ\- Cậu Quân yên tâm\, tôi chắc chắn sẽ xử lý nghiêm chuyện này\.Sau đó ông ấy quay sang nói với những người trong văn phòng\- Mọi chuyện cứ quyết định như vậy\, mười lăm phút đầu giờ ngày mai bạn Tín phải đọc loa xin lỗi bạn Nam trước toàn trường\, bây giờ ba em quay về lớp học đi\.Thành Tín vốn không phục, nhưng từ nhỏ gã ta đã sợ Trường Quân, nếm thử nhiều thủ đoạn xử lý người của anh, cho nên nãy giờ không dám nói cậu nào, tuy nhiên bây giờ anh lại giải quyết như vậy, gã ta đương nhiên không chịu, đang định bất chấp tất cả muốn cãi lại thì bị bà Hồng và Thanh Tâm kéo Hồng biết nếu để ông Mạnh biết vì chuyện này mà vụ hợp tác giữa hai công ty bị hủy bỏ, chắc chắn Thành Tín sẽ bị đưa ra nước ngoài, chi bằng bây giờ cứ nhịn trước, sau này chờ khi có cơ hội sẽ xử lý thằng con riêng Thanh Tâm thì lại si mê nhìn người thanh niên kia, mấy tháng không gặp, anh vẫn đẹp trai quyến rũ như vậy, sức hút của người đàn ông thành đạt đúng là không gì sánh bằng, cô ta nở một nụ cười tươi rối dùng ánh mắt lấp lánh nhìn anh, nũng nịu nói\- Anh Quân anh đừng tức giận\, em nhất định sẽ khuyên anh ba của em nhận lỗi\, tháng sau là sinh nhật của em\, anh có thể đến tham dự không?Anh không để ý đến cô ta mà quay sang sờ đầu Công Nam.\- Đi về lớp học đi\, anh đưa thím về\.\- Em tiễn hai người ra cổng trưởng nhé\.Trường Quân gật đầu, ba người chào hiệu trưởng rồi đi ra khỏi văn phòng, cả quá trình không thèm nhìn ba mẹ con bà Hồng một Tâm oán hận nhìn theo bóng lưng của Công sao, tại sao ngay cả anh Quân cũng bênh vực nó, đúng là mẹ nào con nấy, đều là hồ ly tinh! Cứ đợi đó, sẽ có một ngày tao cho mày đẹp mặt!Công Nam tiễn hai người tới cổng trường, bà Liên lên xe trước, còn Trường Quân thì trước khi đi đưa cho Công Nam một chiếc điện thoại, nói\- Cầm lấy\, sau này có chuyện gì thì gọi cho anh\.Công Nam cầm lấy điện thoại bấm vài cái, thích không muốn buông tay.\- Cám ơn anh\.Trường Quân mỉm cười xoa đầu cậu, nói\- Trở về lớp học đi\.Nhớ\, không được dùng điện thoại trong giờ học\.Công Nam gật đầu hí hửng ôm điện thoại trở về lớp.[Ký chủ, chiếc điện thoại này có cài thiết bị định vị.]Công Nam nghe vậy bước chân hơi dừng lại, sau đó lại thản nhiên tiếp tục đi về lớp.[Ký chủ không cảm thấy quyền riêng tư của mình đang bị xâm phạm sao?]\- Không có\, ngược lại tôi rất yên tâm\.Hệ thống không hiểu suy nghĩ của cậu.[Ký chủ nên cẩn thận với người này, anh ta tốt với cậu quá mức quy định, điều này không đúng chút nào.]\- Có gì không đúng\, hơn nữa tôi cũng không có gì để anh ấy lợi dụng cả\.[Biết đâu anh ta ham muốn thân thể của ký chủ, muốn chiếm đoạt ký chủ thì sao? 001 cảm thấy ánh mắt của anh ta nhìn ký chủ rất mãnh liệt.]Bùm!Mặt của cậu nóng lên, may mà lúc này sân trường không có ai, nếu không cậu chỉ muốn chui xuống lỗ trốn thôi.\- Không\, không thể nào đâu\, cậu đừng nói bậy\.Tuy nói với hệ thống như vậy, nhưng cậu không biết môi mình lại cong lên một cách vô đầu xuất hiện suy nghĩ viễn vong… Nếu như anh ấy thật sự muốn thân thể mình thì cũng không phải không thể, điều này chứng tỏ anh ấy thích mình, một người vừa đẹp trai lại trẻ tuổi có bản lĩnh như vậy làm bạn trai mình hình như cũng không tệ lắm…Bậy bạ bậy bạ! Bây giờ không phải lúc suy nghĩ những chuyện vớ vẩn, nên để tâm trí vào việc học thì vào lớp học, vừa mới ngồi xuống.[Tích! Nhiệm vụ mới Đoạt giải trong cuộc thi học sinh giỏi môn toán cấp quốc 5000 điểm học tập, 1 cơ hội rút thăm trúng bại Bị xui xẻo trong 48 tiếng.]Hai mắt của Công Nam sáng lên, nhưng sau đó lại ảm đạm xuống, muốn thăng cấp môn toán lên cấp ba cần điểm học tập, mà nhiệm vụ lần này lại kéo dài tới lúc cuộc thi kết thúc, như vậy sao có thể thăng cấp môn toán trong mấy tháng nghĩ một lúc, cậu hỏi hệ thống\- 001\, cần tới mười ngàn điểm học tập mới thăng cấp môn toán lên cấp ba\, mà nhiệm vụ lại ít như vậy thì sao tôi kiếm điểm học tập được chứ?[Ký chủ có thể yêu cầu làm bài kiểm tra từ hệ thống biên soạn, mỗi môn đạt chín điểm sẽ được thưởng 100 điểm học tập, nếu ký chủ yêu cầu bài kiểm tra cho khối học cao hơn khối học hiện tại của ký chủ thì phần thưởng sẽ tăng gấp mười ra trong kỳ thi tháng lần tới, nếu ký chủ hoàn thành nhiệm vụ sẽ được thưởng, tất nhiên độ khó của nhiệm vụ càng cao thì điểm thưởng càng nên ký chủ không cần lo lắng thiếu điểm học tập.]\- Có thể yêu cầu làm bài kiểm tra? Sao cậu không nói sớm?[Là do ký chủ không yêu cầu, cho nên hệ thống không cần thông báo.]Công Nam thở dài, được rồi, nói tới cùng cũng là lỗi của cậu.\-Lời của tác giả Hôm nay Gừng bị cảm rồi, ngày mai Gừng bù lại nha ~~Chap 27 Cuộc thi "Tôi yêu Hóa học"
con riêng chỉ muốn học tập